Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Phan_46
"Sính Đình, em biết không? Thủy Nhi tự mình bỏ đi đứa bé của Thượng Quan Quân Triết làm cho cậu ta rất khổ tâm!"
Mạc Thiên Kình nhớ đến Thượng Quan Quân Triết, thật ra thì cậu ta cũng rất đáng thương. một công tử phong lưu nói dễ nghe một chút chính là hoa tâm nhưng cậu ta đối với phụ nữ yêu cầu cũng không cao.
Nhưng mà hiện tại cậu ta cũng không có làm loạn, kể từ khi cùng với Thủy Nhi ở chung một chỗ thì cũng không thấy có phụ nữ nào khác!
"Ai bảo cậu ta tự mình chuốc lấy phiền toái nói Thủy Nhi chỉ là bạn giường thôi. Nếu em mà là Thủy Nhi thì em cũng sẽ bỏ đứa bé, không dại gì mà phải sinh con dưỡng cái cho một đại thiếu ăn chơi trác táng như vậy."
Sính Đình nghĩ đến Thượng Quan Quân Triết phong lưu cũng rất không hài lòng mà oán trách.
Mạc Thiên Kình thở dài nhìn Sính Đình, xem ra cô có thành kiến rất lớn đối với Thượng Quan Quân Triết đành phải nói cho cô nguyên nhân xâu xa của chuyện này.
"thật ra thì Thượng Quan Quân Triết không phải cố ý không tránh thai chỉ là cậu ta bị vô sinh, cũng không ngờ được sau khi lên giường cùng với Thủy Nhi thì cô ấy lại mang thai!"
"Cái gì? Vô sinh?"
Sính Đình trợn to hai mắt, không thể nào?
Đại thiếu phong lưu Thượng Quan Quân Triết thế mà lại bị vô sinh không phải là đang lừa cô đấy chứ?
"Là sự thật chính miệng cậu ta nói cho anh biết, lão K cũng biết, chính là cái ngày mà Thủy Nhi đi phá thai đấy."
Mạc Thiên Kình thấy cô không tin liền giải thích.
Sính Đình nhìn anh khinh khỉnh nói: "Ai biết có phải là cậu ta túng dục quá độ nên tinh trùng bị yếu mới dẫn đến vô sinh hay không!"
Cũng có khả năng như vậy lắm chứ?
Mạc Thiên Kình giải thích: "không phải như vậy đâu, vô sinh là do nhiều nguyên nhân tạo thành, hoặc là bẩm sinh đã bị nhưng nếu cho là túng dục quá độ thì chắc không phải đâu!"
Sính Đình ánh mắt hoài nghi quan sát anh: "thật sao?"
Mạc Thiên Kình gật đầu khẳng định: "Ừ!"
"Vậy thì xem ra anh ta cũng rất đáng thương. Nhưng mà ai bảo anh ta không thích Thủy Nhi nhưng vẫn cùng cô ấy lên giường, hại cô ấy thương tâm như vậy, cho đáng đời!"
Sính Đình nhớ tới Thượng Quan Quân Triết nói Thủy Nhi chỉ là bạn trên giường của anh ta thì trong lòng liền nổi giận.
"thật ra thì anh cảm thấy Thượng Quan Quân Triết đối với Thủy Nhi cũng không phải là không có tình cảm, nếu không tại sao sau khi nói xong những lời đó lại đi bar uống rượu gây chuyện như vậy!"
Chương 148: Chỉ là bạn trên giường thôi sao?
Sính Đình không dám tin nhìn anh: "Anh xác định không? Anh ta thật sự có tình cảm với Thủy Nhi?"
"Chắc là vậy, nếu như cậu ta mà không thích Thủy Nhi, tại sao khi nói những lời kia thì lại đi bar uống rượu, chắc là phiền não gây chuyện như vậy thì trong lòng không vui, muốn phát tiết ra! Anh nghĩ, tình cảm thì có chỉ là chính cậu ta không biết mà thôi!"
Nghĩ tới đêm đó, dáng vẻ của cậu ta ở quán rượu thật có chút buồn cười.
"Cũng đúng mới vừa nãy em đứng ở cửa phòng của Thủy Nhi đã nghe thấy tiếng của Thượng Quan Quân Triết rồi. Nhưng mà Thủy Nhi lại không để ý đến anh ta! Sau đó em cũng không có nghe thấy cái gì nữa!"
Sính Đình nhàn nhạt nói, thật ra thì cô cảm thấy Thủy Nhi cũng không phải là không có tình cảm đối với Thượng Quan Quân Triết, nếu không thì tại sao cô ấy phải khóc đau lòng đến như vậy?
"Cậu ta đến phòng của Thủy Nhi?" Mạc Thiên Kình không dám tin, nếu quả thật như vậy thì anh càng thêm khẳng định, Thượng Quan Quân Triết thật sự có tình cảm với Thủy Nhi.
Sính Đình gật đầu đồng ý: "Ừ, chẳng qua em không nghe rõ anh ta nói gì, chỉ là có chuyện này em muốn nói cho anh biết! Nhưng anh phải tạm thời giữ bí mật với Thượng Quan Quân Triết!"
Sính Đình rất nghiêm túc nói, dù sao chuyện này sớm muộn gì cũng phải nói cho Mạc Thiên Kình để anh còn giúp một tay?
"Chuyện gì mà lại có liên quan đến Thượng Quan quân triết ?"
Mạc Thiên Kình xem điệu bộ của cô, lại còn nói phải giữ bí mật với Thượng Quan Quân Triết, chẳng lẽ là có liên quan đến Thủy Nhi?
"Đúng vậy, thật ra thì Thủy Nhi không có bỏ đứa bé!"
"Cái gì, đứa bé vẫn còn?"
Mạc Thiên Kình kinh ngạc kêu lên, Sính Đình vội vàng che miệng của anh lại tức giận nói." Anh lớn tiếng như vậy nếu Thủy Nhi mà nghe thấy thì cô ấy sẽ giết em đấy!"
cô đã nói là sẽ giữ bí mật, nói cho Mạc Thiên Kình là vì muốn anh giúp một tay, về sau có thể cho Thủy Nhi nghỉ phép!
Mạc Thiên Kình gật đầu, Sính Đình lúc này mới buông ra miệng của anh ra, nhỏ giọng nói: "Nếu mà không như vậy thì anh đã hét lên cho cả biệt thự này nghe thấy rồi !"
"Em không định nói cho Thượng Quan Quân Triết sao? Cậu ta cũng rất đáng thương!"
rõ ràng là đứa bé vẫn còn nhưng lại không biết, hơn nữa còn phải đau đớn thừa nhận mất đi đứa con như vậy thì hình như cũng hơi tàn nhẫn.
Sính Đình tức giận nhìn anh chằm chằm.
"Dĩ nhiên không thể, nếu như anh muốn về sau anh ta và Thủy Nhi còn có cơ hội ở chung một chỗ vậy thì anh phải nghe em sắp xếp, em muốn làm như thế này. . . . . ."
Sính Đình đem kế hoạch của mình nói cho Mạc Thiên Kình, nghe xong Mạc Thiên Kình gật gù đồng tình.
"Như vậy cũng tốt, Thượng Quan Quân Triết vẫn chưa hiểu rõ con tim của mình, chờ đến lúc cậu ta nhận ra thì sẽ nói cho sự thật cho cậu ta biết có như vậy cậu ta mới có dũng khí để theo đuổi Thủy Nhi! Nhưng mà em cảm thấy Thủy Nhi sẽ đồng ý sao?"
Mạc Thiên Kình nhớ đến tính khí quật cường Thủy Nhi hơn nữa bên cạnh cô ấy còn có một Lý Băng lạnh lùng như vậy!
Sính Đình lắc đầu: "Hi vọng không lớn lắm, Thủy Nhi cảm thấy cô ấy và Thượng Quan Quân Triết không xứng với nhau nên sẽ không có kết quả tốt được, mà bây giờ chuyện của họ lại thành ra thế này như vậy thì càng không thể!"
Sính Đình cảm giác mình giống như bà mối đang dắt dây tơ hồng cho bọn họ.
"Chờ sau này xử lý xong chuyện của Nam Cung tước, chúng ta sẽ giúp bọn họ!" Nhớ tới chuyện Nam Cung Tước, Mạc Thiên Kình mơ hồ cảm thấy hơi bất an.
Mặc dù đã phong tỏa hầu hết những sản nghiệp lớn, cũng bắt được không ít người của hắn, nhưng mà Nam Cung Tước cũng không có tức nước vỡ bờ ngược lại càng bình thản, điều này làm cho anh cảm thấy nghi ngờ chắc chắn đây không phải một chuyện tốt!
"Vậy Mạc Thiên Kình bao giờ thì mới có thể bắt được Nam Cung Tước ?"
Sính Đình nghĩ tới Trinh Tử, không ngờ cô ấy lại đi đến bước đường này, cô ấy vì Nam Cung Tước đã bỏ ra nhiều như vậy mà hắn ta lại có thể ra lệnh truy sát.
"Anh cũng không biết, Nam Cung tước mấy ngày nay biểu hiện quá trấn định, làm cho anh thấy không yên tâm! hắn không phải là người dễ dàng đánh bại như vậy, anh sợ hắn ta sẽ làm ra hành động điên cuồng ngoài tầm kiểm soát của chúng ta!
Phải biết rằng thế lực của Nam Cung Tước cũng không nhỏ, anh rất lo lắng nếu như hắn bị bức ép đến bước đường cùng nói không chừng sẽ bộc lộ âm mưu lớn hơn ra ngoài.
" Mấy ngày nay bọn em phải theo sát Trinh Tử, không để cho cô ấy tùy tiện đi ra ngoài! Phải khóa kỹ cửa bảo an nó có thể bảo vệ cho em!"
Mạc Thiên Kình rất lo lắng, cho dù có đặt bọn họ ở nơi nào anh cũng không yên tâm.
Khi thật lòng yêu một người thì sẽ lo lắng cho an toàn của người đó nhất, nhất là đối với những người có thân phận đặc biệt như anh!" Ừ, anh yên tâm đi, em sẽ không để cho người khác xâm hại tới mình đâu!"
Sính Đình tựa vào trong ngực của anh, cảm thụ lồng ngực cường tráng ấm áp, cảm thụ nhịp tim đang đập của anh. cô cảm thấy mình và anh giống như đang kết nối lại với nhau.
"Ừ, vậy thì tốt!"
Có như vậy thì anh mới có thể yên tâm đi làm nhiệm vụ!
"Ngủ đi, bồi dưỡng tốt tinh thần để còn tác chiến!"
Sính Đình ngáp một cái, thứ phụ nữ có thai cần nhất chính là giấc ngủ đầy đủ.
Trinh Tử đi vào phòng của Thủy Nhi, nhìn thấy Thủy Nhi đang nằm ôm cục cưng ở trên giường thì nhất thời mỉm cười.
Nếu như sau này cô không còn sống thì có thể giao cho cô ấy. Chắc là có thể như thế, nhìn cô ấy đối với cục cưng tốt như vậy, cô cũng có chút hoài nghi cô ấy mới chính là mẹ của cục cưng.
"Trinh Tử, cô lên rồi à!"
Thủy Nhi nhìn Trinh Tử đi vào phòng liền ngồi dậy nói.
Trinh Tử gật đầu đi tới bên giường nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ say của con gái trông thật là đáng yêu.
Khuôn mặt có nét của Nam Cung Tước nhưng cũng mang vẻ đẹp dịu dàng của cô trông rất mềm mại, thật đáng yêu.
"Cục cưng vừa ngủ thiếp đi, mới vừa nãy còn ị thối ra bỉm !"
trên mặt Thủy Nhi không có một tia chán ghét nói.
"Thủy Nhi, cô không sợ bẩn sao? Cục cưng như vậy cô không cảm thấy buồn nôn sao?"
Trinh Tử nhìn cô nhẹ nhàng nói, Thủy Nhi lắc đầu, trong đầu hiện lên hình ảnh Thượng Quan Quân Triết vừa mới nôn mửa trên mặt hiện lên một chút ý cười.
"Thế nào có chuyện tốt gì sao?"
Trinh Tử cũng nhìn thấy biểu cảm vừa rồi của cô.
"không có, tôi chỉ cảm thấy được đây là một cơ hội rất tốt, cục cưng thật biết điều sau khi lau chùi sạch sẽ rồi thay bỉm liền ngoan ngoãn nín khóc!"
Thủy Nhi cố ý bỏ qua câu hỏi của cô, chỉ là Trinh Tử cũng không có ý định tha cho cô.
"cô đừng nghĩ lừa gạt tôi, Thượng Quan Quân Triết đã tới đây có phải không?"
Trinh Tử dứt lời, mặt Thủy Nhi chút hốt hoảng: "không có, không có!"
Trinh Tử thở dài ngồi ở bên cạnh cô, nhìn cô nói: "thật ra thì Thượng Quan Quân Triết đối với cô cũng không phải là hoàn toàn không có tình cảm, tôi cảm thấy được anh ta thích cô! Chỉ là anh ta không biết mà thôi! Mà cô đối với anh ta cũng vậy đúng không!"
"Làm sao có thể, anh ta làm sao có thể thích tôi, tôi và anh ta chỉ là bạn trên giường mà thôi!"
Thủy Nhi vội vàng nói, không ngừng bảo mình phải tỉnh táo giữa cô và anh ta chính là bạn trên giường, không thể thể có cái gì khác.
"cô cần gì phải cố chấp phủ nhận? thật ra thì con người ta sống cả đời, có thể tìm được một người đàn ông mà mình thích thật sự là rất hạnh phúc. Nếu đoạn hạnh phúc này được lâu dài thì cho dù ở giữa chừng có chút rối rắm gì cũng không quan trọng. Quan trọng nhất vẫn là tâm của người kia có thật sự thích cô hay không!"
Chỉ cần thật tâm yêu cô cho dù có sai lầm gì cũng không sợ, sợ nhất chính là được cưng chiều hạnh phúc cuối cùng lại biến thành âm mưu tàn nhẫn mà thôi
Nghĩ đến điều này sắc mặt Trinh Tử cũng tái nhợt đi.
"Trinh Tử, cô lại nghĩ tới Nam Cung Tước rồi !"
Thủy Nhi nhìn sắc mặt không tốt của cô quan tâm nói, mấy ngày nay bọn họ ngủ ở cùng nhau, mỗi ngày đều nhận được tin tức của Nam Cung Tước, mỗi lần như vậy thì vẻ mặt của cô ấy cũng sẽ thay đổi.
#79
Chương 149: Trinh Tử, kiên cường lên!
"không có gì để suy nghĩ! Anh ta vẫn luôn lừa gạt tôi, tình cảm cho tới bây giờ đều là giả, mà tôi lại ngây ngốc cho rằng anh ta thật tâm yêu mình.Bây giờ nhìn lại thấy mình thật sự rất ngu xuẩn."
cô đã từng xem anh ta là người chồng tốt biết thương yêu vợ con, cô đã bỏ ra nhiều như vậy đổi lại chỉ là sự thật tàn nhẫn trước mắt.
Thủy Nhi nắm tay của cô: "Trinh Tử, kiên cường lên!"
Trinh Tử cười chua chát: "không có việc gì, tôi không còn là Trinh Tử yếu ớt trước đây nữa. Vì con của mình tôi sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, sẽ tiếp tục chống đỡ đến cùng!"
"Vậy thì tốt!" Thủy Nhi nhìn cô có cảm giác bọn họ như chị em trong một gia đình vậy.
"Thủy Nhi, nếu như ngày nào đó tôi đối đầu với Nam Cung Tước mà có mệnh hệ gì thì cô có thể giúp tôi chăm sóc cục cưng hay không?"
"Trinh Tử, đừng nói lời ngu ngốc như vậy, cô sẽ không chết được, có thượng tướng ở đây làm sao cô có thể có chuyện gì được? cô không cần phải nói gở như thế!"
Nghe thấy lời giao phó của cô giống như đang viết di chúc vậy, cô thật sự không thích cảm giác như thế chút nào.
Trinh Tử nhìn cô rất nghiêm túc nói:
"Thủy Nhi, tôi rất nghiêm túc cầu xin cô, tôi biết cô còn chưa có kết hôn, lại còn có đứa bé trong bụng nhưng mà tôi lại sợ nếu quả thật có một ngày như thế xảy ra cô có thể giúp tôi hay không!"
cô cũng muốn được ở bên con của mình cả đời nhưng chỉ sợ tâm nguyện không thành mà thôi, vì cô biết Nam Cung Tước thật sự rất hung ác.
Anh ta biết cô phản bội nhất định sẽ nghĩ mọi biện pháp để giết chết, cô không sợ chết, chỉ lo lắng cho con gái của mình mà thôi.
Thủy Nhi nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô mặc dù biết chuyện này cũng rất có thể xảy ra nhưng chính cô cũng không biết về sau cuộc sống của mình phải làm như thế nào. Nhiều đứa nhỏ cô có thể đảm đương đương được nhưng chỉ tội cho đứa bé còn nhỏ vậy mà không có ba mẹ bên cạnh thật rất đáng thương!
"Trinh Tử, hứa với tôi dù trong bất cứ hoàn cảnh nào cô cũng phải nghĩ tới mình còn có một đứa con thơ, nó không thể không có mẹ, có như vậy thì cô mới có động lực! Mặc kệ Nam Cung Tước đối phó cô như thế nào cô nhất định phải kiên cường sống tiếp!"
Trinh Tử gật đầu rưng rưng nhìn cô: "Tôi biết rồi, cám ơn cô Thủy Nhi!"
Thủy Nhi nhìn cục cưng, đứa bé này thật là đáng thương, không thể có đầy đủ cha mẹ.
"Trinh Tử, đã đặt tên cho em bé chưa?"
Trinh Tử lắc đầu: "Vẫn chưa, tôi không biết nên đặt tên cho nó là gì cũng không muốn nó mang họ Nam Cung!"
Vì khi con cô mang cái họ này sẽ làm cô nhớ tới những hành động việc làm của Nam Cung Tước, tâm sẽ thấy rất đau!
"Vậy thì để nó mang họ của cô đi! Dù sao nó cũng phải có một cái tên!"
Cũng không thể gọi cục cưng mãi được !
"Trước hết hãy đặt tên cho nó đã còn họ thì để sau này tính! Nếu như mà tôi không thể sống sót, sẽ cho cục cưng mang họ của cô!"
"Cũng được!"
Thủy Nhi biết ý của cô! cô cũng không muốn ép buộc cô ấy, ngày mai phải tìm Mạc Thiên Kình nói chuyện này, cố gắng hết sức để cho ngày đó không xảy ra.
"Tôi và Nam Cung Tước quen biết nhau trong vũ hội mặc dù tôi yêu anh ta nhưng anh ấy lại không yêu tôi. Vì vậy tôi luôn hi vọng con của mình về sau có thể tìm được một người đàn ông tốt có thể sống thật hạnh phúc cho nên đặt tên nó là Điềm Điềm đi!"
Điềm Điềm lúc nào cũng ngọt ngào, hạnh phúc, vui vẻ !
"Ừ, nghe rất êm tai, Điềm Điềm!"
Thủy Nhi gật đầu Điềm Điềm về sau cũng sẽ ngọt ngọt ngào ngào như tên vậy!
"Điềm Điềm, chúng ta ngủ thôi!"
Thủy Nhi hôn lên má Điềm Điềm một cái, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ rất say, cảm thấy thỏa mãn cực kỳ!
Trinh Tử cầm áo ngủ đi vào phòng tắm, sau khi tắm xong liền ra ngoài ôm Điềm Điềm ngủ.
Mấy ngày kế tiếp, Nam Cung Tước vẫn không hề lộ diện, mặc kệ Mạc Thiên Kình phong bế sản nghiệp của hắn thế nào, hắn cũng không hề ra ngoài nói cách khác là gần như biến mất .
Ánh nắng tươi sáng rực rỡ chiếu vào trong biệt thự, ở ngoài vườn cây cỏ xanh tươi, Trinh Tử ôm Điềm Điềm đang phơi nắng, mấy ngày nay cô cơ hồ mỗi ngày đều dính chặt với Điềm Điềm, chơi đùa với con nhìn nó thay đổi từng ngày, nụ cười trên mặt cũng càng ngày càng nhiều.
"Môn chủ, Mạc Thiên Kình đã phong tỏa phần lớn sản nghiệp chúng ta lại còn bắt đi không ít người! Chúng ta có nên ra tay không?"
Triệu Phi đi theo bên cạnh Nam Cung Tước nghiêm cẩn hỏi. hắn là người đàn ông thành thục mắt sắc như dao tuy mới hai bảy hai tám tuổi nhưng trông cứ như hơn ba mươi.
Nam Cung Tước đi ra bể bơi xuống nước bơi mấy vòng rồi ngừng lại đi lên bờ, nằm ở trên ghế.
"Vội cái gì, không phải chỉ là một chút sản nghiệp, Mạc Thiên Kình có bản lĩnh thì cứ để cho hắn tra đi, cậu phải tìm bằng được vị trí của Yamamoto Trinh Tử cho tôi."
Tiện nhân đó mang theo con gái của hắn không biết chạy đi nơi nào, hắn tìm lâu như mà cũng không tìm thấy không biết cô ta mang theo con gái trốn đến nơi nào rồi!
Nghĩ đến đây Nam Cung Tước hết sức tức giận, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm bầu trời, lóe lên sự tàn nhẫn.
Nếu để cho hắn bắt được thì chắc chắn sẽ để cho cô ta biết hậu quả phản bội hắn là như thế nào!
Triệu Phi nhìn Môn chủ, biết Môn chủ đã nổi lên sát ý.
Môn chủ luôn luôn khát máu vô tình, chỉ là hắn ta không ngờ đối với phu nhân của mình ngài ấy cũng tàn nhẫn như vậy.
"Môn chủ, ngài nói phu nhân có thể ở cùng với đám người Mạc Thiên Kình hay không ?"
hắn cảm thấy mấy ngày nay hành động của Mạc Thiên Kình rất nhanh, những chỗ ăn chơi ẩn nấp vô cùng bí mật cũng bị tiêu diệt, thật sự là có chút khó tin.
"không thể nào, Trinh Tử không có bản lĩnh như vậy!"
hắn cũng từng hoài nghi tới Trinh Tử, nhưng bọn họ ở chung một chỗ hơn năm năm rồi, cô ta lúc nào cũng dịu dàng ngoan ngoãn như chim nhỏ nép vào người hắn ngay cả con gà cũng không dám giết. Hơn nữa hắn cũng không đem tài liệu về, cứ coi như có mang về thì cô ta cũng không có bản lĩnh nhớ được nhiều như vậy!
"Dạ, thuộc hạ chẳng qua cảm thấy tư liệu của Mạc Thiên Kình rất đầy đủ, giống như có thể lập tức tìm đến chúng ta!"
Triệu Phi nhàn nhạt nói, trên gương mặt sát thủ mơ hồ mang theo tức giận.
"Xem ra cậu vẫn chưa hiểu rõ Mạc Thiên Kình, người đàn ông này tuổi còn trẻ mà đã leo lên đến chức thượng tướng. Cậu cho là chỉ dựa vào quan hệ để thăng tiến mà không cần có tài bắn súng thiện xạ cộng thêm trí thông minh thì hắn ta có bản lĩnh này sao?"
Cũng giống như hắn, nếu không phải vô cùng thông minh, lòng dạ độc ác thủ đoạn, hắn có thể lên đến địa vị như bây giờ sao?
Chức môn chủ của Thiên Môn, ở Trung Quốc có biết bao nhiêu hắc bang, có ai mà không nhòm ngó đến vị trí này chằm chằm, nhưng mà bọn họ có bản lãnh này hay sao?
không có, vậy cũng chỉ có thể bị hắn ăn hết.
"Dạ, thuộc hạ hiểu!"
"Cậu đi điều tra địa chỉ của Mạc Thiên Kình quan sát thăm dò. Nghe nói hắn có một vị hôn thê được chỉ hôn, cậu hãy tìm cách để bắt lấy cô ta!"
Trong giọng nói của Nam Cung Tước vừa lạnh lẽo xen lẫn âm nhu tàn nhẫn, Triệu Phi lập tức hiểu ý tứ của hắn.
"Dạ, Môn chủ!"
"Mặt khác, Huyết Sắc, Tà Dương còn có cả tiện nhân Lina kia chắc cũng đã rơi vào trong tay hắn, cậu cho người tìm được chỗ bọn họ bị nhốt sau đó giải quyết cho tốt!"
hắn không thể để cho bọn họ tiết lộ bí mật của mình được. hắn tin rằng nếu trong thời gian ngắn thì bọn chúng cũng sẽ không phản bội hắn, nhưng mà để thời gian lâu dài, vậy thì cũng không chừng!
"Môn chủ, Huyết sắc là đại sư huynh của phu nhân. Chi bằng chúng ta cứu hắn ra, sử dụng hắn làm mồi nhử phu nhân, như vậy thì có thể tìm được tiểu thư mang về?"
hắn tin tưởng phu nhân tuyệt đối sẽ lộ diện!
Tác giả: Tiểu Dã Áp
Chương 150: Nam Cung Tước là ác ma!
Nam Cung Tước nghe thấy lời kia của hắn..., nhìn chằm chằm Triệu Phi cười lạnh nói: "Triệu Phi, cậu càng lúc càng giống ta! đi đi, cứ theo ý của cậu mà làm!"
Yamamoto Trinh Tử, lấy đại sư huynh của cô ra uy hiếp cô sẽ phải trở lại thôi!
sự tà ác hiện lên trên gương mặt tuấn tú, làm cho người ta nhìn vào cảm thấy kinh hãi!
Mạc Thiên Kình khi tỉnh lại đã là hơn tám giờ sáng, Sính Đình còn đang ngủ, nhìn cô ngủ say trên môi còn đọng nét cười, nhẹ nhàng hôn một cái rồi đứng dậy!
Sau khi tắm sơ liền đi ra cửa, Trinh Tử và Thủy Nhi đang ở trên sân cỏ cùng đứa trẻ chơi đùa, cười rất vui vẻ. trên bàn để bữa sáng cho bọn họ, lão K cũng đã dậy, Lý Băng vừa mới rời giường quay sang nhìn anh rồi lạnh lùng đi xuống lầu.
"Có tin tức gì sao?"
Mạc Thiên Kình vừa ăn bánh bao vừa uống sữa tươi nhàn nhạt hỏi.
"không có, hắn vẫn không hề hành động, tôi thật đúng là bội phục hắn có thể nhịn thật giỏi!"
Lão K nhìn chằm chằm TV, đều là những tin tức nói đến sản nghiệp của Nam Cung Tước bị đóng cửa, nhóm người tội phạm của hắn bị bắt. Dĩ nhiên đây là bọn họ cố ý an bài như vậy để có thể dụ Nam Cung Tước ra ngoài.
Nhưng mà hình như không có tác dụng gì, Nam Cung Tước vẫn vô cùng trấn tĩnh!" Xem ra Nam Cung Tước thật không dễ dàng đối phó như vậy!" Mạc Thiên Kình cau mày, không ngờ làm nhiều việc như vậy mà hắn cũng không bị ảnh hưởng! Kế hoạch của anh thật đúng là có vài phần không chắc chắn để có thể bắt giữ được hắn ta!
"Nếu hắn ta dễ dàng bị bắt như vậy thì đã không phải là Nam Cung Tước rồi. Nhưng mà chúng ta trong khoảng thời gian này phải cẩn thận, tôi thấy Nam Cung Tước đại khái cũng đoán được bọn Lina đã bị bắt, tôi sợ hắn sẽ giết người diệt khẩu, chúng ta còn chưa kịp cảm hóa bọn họ thì bọn họ đã bị giết rồi!
Lý Băng lau miệng đi tới bên sofa ngồi xuống nói.
"Ừ, Lý Băng nói đúng, Nam Cung Tước hiện tại rất có thể sẽ cứu họ hoặc là diệt khẩu, để phòng ngừa bọn họ tiết lộ nhiều hơn, lão K ăn sáng đi rồi lập tức đến nhà giam!"
Mạc Thiên Kình trầm giọng phân phó, anh cũng muốn tăng cường đề phòng. Nếu như Nam Cung Tước mà biết Trinh Tử ở chỗ này nhất định sẽ đến đây bắt người, còn có cả Sính Đình nữa.
Nam Cung Tước một khi biết Sính Đình là người phụ nữ của anh hơn nữa lại còn đang mang thai hắn rất có thể sẽ bắt rồi lấy cô để uy hiếp anh.
Những mặt này anh đều phải đề phòng cẩn thận, ngàn vạn lần không thể để cho Nam Cung Tước có cơ hội bắt lấy!
"Vâng!" Lão K gật đầu, ăn xong rồi đi đến nhà giam.
Mạc Thiên Kình và Lý Băng vẫn ở trong nhà, quan sát tin tức Nam Cung tước!
Trong nhà giam, Huyết Sắc và Tà Dương đang suy tính có nên nghe theo lời của Mạc Thiên Kình thẳng thắn khai nhận hay không? Nghĩ lại những năm này, huynh đệ của mình, ở trước mặt hắn từng người một rời đi bây giờ cũng chỉ còn lại một mình hắn.
Nam Cung Tước ngoan tuyệt vô tình làm cho bọn họ cảm thấy sợ hãi nhưng trên hết vẫn là chán nản.
Nếu không phải đại tiểu thư ở trong tay hắn, hắn cũng không để mình sống sót. Ngay cả hôm nay mình đang ở nhà giam, hắn cũng không có tới cứu mình. Môn chủ như vậy có xứng đáng để cho mình bán mạng hay sao?
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian